Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Thơ tếu : ĐỪNG VÀ NÊN

ĐỪNG

ĐỪNG nên có vợ ; Các Ông !
ĐỪNG nên đưa cổ đeo gông vào người
ĐỪNG nên miệng méo khi cười
ĐỪNG nên khốn khổ như người tù sai
ĐỪNG nên hành tội cái tai
ĐỪNG nên để nó nghe hoài lệnh ban
ĐỪNG nên hoá kiếp đời tàn
ĐỪNG nên đêm tối kêu than thở dài
ĐỪNG nên để giựt tóc mai
ĐỪNG nên phí sức trả bài ngày đêm
ĐỪNG nên để túi lủng thêm
ĐỪNG cho lưng , gối đau rêm hàng ngày
ĐỪNG nên để mất đời trai
Lấy vợ là chuyện hỡi ai xin ĐỪNG

NÊN

NÊN đi cưới vợ cho ngay
Phố phường mất bóng hàng ngày chạy rông
NÊN ôm lấy một bóng hồng
Mai này khỏi phải chổng mông mà gào
NÊN tìm người mộng xem sao
Mùa đông không phải sắm bao chăn dầy
Gia đình hạnh phúc NÊN xây
Cơm no bò cưỡi vui vầy hàng đêm
NÊN tìm người vợ theo kèm
Hết đi lạc bước lem nhem đêm về
NÊN tròn tình nghĩa phu thê
NÊN giữ đúng chuyện đi, về có nhau
NÊN nhớ cho mỗi một câu
Vợ Chồng là nợ dài lâu suốt đời

“Bố ơi!”

Có 2 vợ chồng sinh được 1 đứa con trai rất kháu khỉnh. Tuy nhiên, đến tận 2 tuổi nó vẫn chưa biết nói.
Dù cả nhà cố gắng tập nói nhưng thằng bé cũng chỉ kêu vài tiếng ú ớ.
Rồi đến năm 3 tuôi... rồi 4 tuổi... nó vẫn chẳng nói được câu nào.
Phải đến lần sinh nhật thứ 5 thằng bé mới nói được 1 câu: "Ông Ngoại"!.
Khỏi phải nói cả gia đình sướng đến phát điên, mở tiệc ăn mừng tưng bừng. Nhưng vài ngày sau thì ông ngoại thằng bé qua đời...
Thế rồi nó lại rơi vào im lặng suốt 1 tháng.
Sau 1 tháng đó thằng bé lại bật ra được 1 câu nữa: "Bà Ngoại".
Thế là bà ngoại thằng bé cũng theo ông ngoại của nó mà qua đời.
Rồi nó lại rơi vào im lặng. Cả nhà bắt đầu thấy lo sợ...
Thế rồi ngày đó cũng đến, thằng bé cất tiếng gọi: “Bố ơi!”.
Người bố buồn chán, ăn một bữa cơm ngon cuối cùng trong đời rồi lên giường nằm chờ trời sáng, đợi cái chết. Đợi lâu quá ông ta ngủ quên mất.
Sáng sớm hôm sau ông ta bị đánh thức bởi tiếng kêu khóc thảm thiết từ bên nhà hàng xóm.
Ông hàng xóm đã qua đời. !!