Cộng tác viên

-->

Thân tặng : Ban liên lạc học sinh

GIỚI THIỆU TÁC GIẢ;

-Nguyễn Văn Ân,sinh ngày 1/1/1965,
-Quê quán:Hoà Lợi,Huyện Bến Cát,Bình Dương
-Chỗ ở hiện nay:Khu phố 1,Phường Hoà Phú,TX Thủ Dầu Một,Bình Dương
-Bút danh:Cỏ May,Tố Nữ,Giáo Làng,Văn Ân,Ân Văn.Thiên Ân…
-Tốt nghiệp Khoa Văn ,Trường Đại học sư phạm TP Hồ Chí Minh năm 1986
-Hiện là Phó Giám đốc ,Trung tâm Ngoại ngữ-Tin học và Bồi dưỡng nghiệp vụ ,Binh Dương
-Đã có thơ và các bài tiểu luận phê bình đăng trên các báo,tạp chí:
Báo Công An TPHCM,Báo Thanh Niên,Tài Hoa trẻ,Báo Bà Rịa-Vũng Tàu,Báo Làng Cười ,Báo Đồng Nai,Báo Bình Phước,Báo Bình Dương,Báo Văn nghệ Bình Dương,Tạp Chí BTV,Bản tin Giáo dục Bình Dương…
-Thơ thường viết về đề tài :Tuổi Trẻ,tình yêu,tuổi học trò
-Bài tiểu luận phê bình thường phê phán những hiện tượng trong đời sống xã hội
-Đạt giải nhất cuộc thi “Người say thơ” của Tạp chí Tài hoa trẻ do Bộ GD&ĐT tổ chức
-Đạt giải khuyến khích cuộc thi thơ”Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” do Công Đoàn Sở GD&ĐT Bình Dương tổ chức.
-Một số bài thơ được phổ nhạc:Khúc ca mùa hạ,Cuối đông,Em về trong cơn mưa,Giăng tơ…
-Quan niệm vệ cuộc sống”Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”(Để gió cuốn đi-Trịnh Công Sơn).

--> -->

TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

Ngập ngừng,trở lại trường xưa
Cơn mưa mùa hạ,cũng vừa đi qua
Hàng cây trở gió...reo ca
Bóng thời gian ,đã nhạt nhòa khói mây
Đóa hoa ngày tháng héo gầy
Nguời về nương nhẹ gót  giầy,xa xôi
Ấp ôm chút kỉ niệm rơi!
Tâm tư gói ghém, trong đời thư sinh
Tìm trong cơn gió vô tình
Thoáng trong đôi mắt bóng hình ngày thơ
Đi tìm trong một giấc mơ
Tóc em một thưở,hững hờ bờ vai
Vội tìm trong giọt nắng say
Một tà áo trắng,tóc dài  thướt tha
Ngập ngừng,nhẹ gót chân qua
Ngôi trường  viên đá,đã già hơn xưa
Mùa thu,tóc gió lưa thưa
Thời gian rụng cánh ,em vừa lớn khôn
Giấu đi một chút dỗi hờn
Tháng năm còn đó nỗi buồn tháng năm
Thương người biền biệt,xa xăm
Đọng trên môi,chút tình thầm vấn vương

BẾN DUYÊN

Từ ngày em đi lấy chồng
Hàng cây ghế đá,trĩu lòng khóc than
Rêu phong phủ kín hành lang
Tiếng ve ngày cũ ,cung đàn thôi reo!
Khung trời lớp học buồn hiu
Thời gian chiếc bóng dặt dìu nẻo xa
Nụ cười chợt tắt môi hoa
Mùa thu lá rụng ,la đà bay đi
Người đi chẳng nói câu gì?
Người về hát khúc biệt ly nghìn trùng
Từ ngày em đi lấy chồng
Đời tôi như chiếc thuyền không bóng người
Câu ca một thuở ru hời
Cho ai một thuở đứng ngồi con tim?
Trời cao,đất rộng bình yên
Em mang đôi cớnh chim non tung trời
Còn đâu ngày tháng rong chơi
Còn đâu giọng nói,câu cười giòn tan?
Người đi lặng lẽ mây ngàn
Bụi bay,đường cũ đá vàng nhớ nhung
Từ ngày em đi lấy chồng
Ngày đêm tôi cứ lòng vòng nơi nao?
Dòng sông tình ái trôi mau
Tóc xanh ngày cũ ,bạc màu thời gian
Bây giờ lỡ một cung đàn
Em đi…thôi…đã lỡ làng bến duyên!



-->
EM CƯỜI, EM NÓI

Em cười, em nói líu lo
Trời đêm thức dậy gọi mùa thu  sang
Tiếng rơi chiếc lá …bàng hoàng
Tan đi một giấc mơ vàng trong tim
Lặng im…một chút ...lặng im
Gió về cho cọng cỏ mềm đong đưa
Mây chùm ,mây trắng lưa thưa
Bay đi cho hết một mùa yêu nhau
Em cười,em nói…nôn nao
Tôi nghe như có sóng xao trong hồn
Vơi đi một chút tủi hờn
Cuốn đi một sợi tóc buồn lang thang
Em cười,em nói…miên man
Vô tư về lại ở làn môi thơm
Vết chân tìm lại dấu mòn
Dòng sông về lại ngọn nguồn tóc tơ
Đi tìm tiếng nói trong mơ
Tiếng cười trong gió ru bờ môi xưa
Đi tìm dáng nhỏ…chiều mưa
Hong hanh nỗi nhớ  ,cho mùa tàn phai
Em cười,em nói với ai?
Cho tôi đứng đợi, em hoài ,em ơi!



-->
DÁNG XƯA

Ngày nào,anh cũng thấy em
Về qua dốc nắng ,đường mềm giăng tơ
Hàng cây rũ bóng ngày thơ
Nghiêng mình ôm chiếc lá xơ xác vàng
Ngày nào,em cũng về ngang
Buông làn tóc rối ,vương mang nỗi sầu
Gót chân chầm chập trôi mau
Con đường hun hút,đẫm màu nhớ thương
Ngày nào,em cũng soi gương
Cho đời thêm chút tơ vương ngọt ngào
Thời gian giục giã qua mau
Tuổi xuân rồi cũng ,nhạt màu…mong manh
Ngày nào,em nói yêu anh
Lời còn bỏ ngỏ…trời xanh chuyển mùa
Anh về nhặt mảnh trắng xưa
Ôm thân gối chiếc bao mùa thu qua
Ngày nào,tình đã bay xa
Cô đơn chiếc bóng ,nhạt nhòa năm canh
Tình thôi …rơi rớt bên mành
Cho nhau,cho cả ngày xanh thuở nào?



-->
TIẾNG GUỐC ĐI VỀ
Tiếng guốc đi về ,lối thân quen
Tóc em buông xõa,xuống vai mềm
Thẹn thùng,em nép trong cánh cửa
Kể từ,hôm ấy biết làm duyên
Tiếng guốc đi về,hương hoa bay
Đọng lại trong tim ,kỉ niệm đầy
Mười năm in bóng đời bụi phấn
Đời lắm phong trần lẫn chua cay
Thao thức bao đêm dưới ánh đèn
Gieo mùa hương mật,tiếng dịu êm
Giọng giảng bài say cùng năm tháng
Nghe từ sâu thẳm ,một nỗi niềm
Tiếng guốc đi về,dáng thon thon
Nắng hôn đôi má,mắt hoe tròn
Kỉ niệm rụng rơi,bao mùa nhớ
Thấp thoáng  trong đời chút vàng son
Tiếng guốc đi về,xa vắng xa
Em đã xa trường,tháng năm qua
Mang chút ưu tư ,từ bục giảng
Giọng nói ngày xưa,ấm mượt mà
Tiếng guốc đi về ,thương nhớ thương
Hàng cây đứng đợi ở bên đường
Dĩ vãng tìm về trong ánh mắt
Thời gian in mãi bóng quê hương.


NẮNG HẠ
Bây giờ ,thoáng bay mùa hạ
Mây bay nhè nhẹ làm duyên
Nương một góc trời êm ả
Hạ về mang nỗi niềm riêng
Gót chân một thời ươm mộng
Ve ngân điệp khúc tơ vàng
Nắng ngủ bờ vai in bóng
Tình vừa chợt đến miên man
Con đường ngả nghiêng gió, nắng …
Áo bay xô dạt trời chiều
Dáng nhỏ,trôi về im lặng
Mang theo biển tình để yêu
Nắng còn giăng tình qua cửa
Hôn em… chưa kịp trao lời
Sân trường,duyên tình đôi lứa
Còn in  ngày tháng,chiều rơi…
Nắng hạ tan mau màu nhớ
Vân vê, tà áo học trò
Tiếng ve ca bài muôn thuở
Phượng còn chép vội ước mơ
Chia tay không lời từ giã
Thương cánh chim non xa vời
Tiếng ai ngân nga ,mùa hạ?
Phượng buồn”xếp cánh ,tình yêu!

VỀ THÀNH PHỐ

Mình về Thành Phố đi em!
Những con dường,đã lên đèn lung linh
Dòng sông thơ,vẫn vô tình
Thương cho một đóa lục bình ,ngày xanh
Bạch Đằng:Bến  đỗ tình nhân
Hàng dừa xõa tóc,tay nâng tuổi hồng
Đêm về chợ Thủ,phố đông…
Nghe Thành Phố thở,trong lòng là xuân
Bay đi,cơn gió âm thầm
Đi qua trăm phố,tình đành giăng tơ
Nhà ai cửa sổ khép hờ?
Trăm con chim mộng,gieo thơ cho đời
Mình về Thành Phố,em ơi!
Tình là quả ngọt,môi cười là hoa
Ngọt ngào giọng hát bay xa
Thành Phố chợ Thủ…mãi là tình yêu
Ôm bao giấc mộng trong chiều
Đan tay nhau,bóng trăng treo đầu cành
Bây giờ ,Thành Phố dáng xinh…
Cây mùa ra lá,cho anh cuộc tình
Nâng niu kỉ niệm đôi mình
Chắt chiu ngày tháng ngọt lành môi nhau


TƠ LÒNG

Em như bướm vàng thơ thẩn
Bay đi rồi lại bay về
Đóa hoa nở bên thềm vắng
Mùi hương phảng phất say mê
Một ngày,mặt trời đã thức
Thế gian đầy ắp tiếng cười
Tơ lòng giăng qua màu mắt
Mở cửa ,mùa xuân reo vui
Qua ngõ nhà em ,bước nhẹ…
Tiếng chim: lảnh lót trong vườn
Ôm một giấc mơ tuổi trẻ
Ngẩn ngơ .nhìn dáng tình buông
Góp  cho làn môi em thắm
Vô tư,ngọn gió trở mùa
Con đường ngập tràn hoa nắng
Tóc bay lùa gió sớm trưa
Đi qua một miền khát vọng
Còn vương màu nắng quê nhà
Giật mình ,trời đà nghiêng bóng
Thời gian lặng lẽ… vời xa.

VẦNG TRĂNG 16
Vầng trăng 16 lên ngôi
Thương thay chú cuội vẫn ngồi trầm tư
Hằng Nga ánh mắt hiền từ
Thả tình theo gió ,lời ru êm đềm
Trời xanh ,ngày tháng bình yên
Trang thơ xuân ,vẫn ngọt mềm môi ngoan
Vườn yêu in bóng trăng vàng
Đôi chân còn vướng,chiều tàn bâng khuâng
Vầng trăng 16 đầy xuân
Ngổn ngang trăm lối,tay nâng tuổi đời
Miên man hơi ấm tình người
Mùa xuân khép nép ,đôi môi hững hờ
Ánh trăng 16 ngày thơ
Thế gian lắm kẻ đời chờ tình yêu
Bóng trăng in vết trời chiều
Chìm trong bóng lá, phiêu diêu một đời
Ánh trăng 16 ru hời
Đem mùa xuân ,điểm nụ cười… môi em
NỢ
Nợ nhau một nụ cười duyên
Đường xuân hoa lá,hồn nhiên tuổi hồng
Vội vàng nắng  ngã bên sông
Mùi hoa cỏ, ươm tình nồng thoáng bay
Ngập ngừng,ngọn gió ru mây
Bàn tay vội nắm bàn tay ,chiều gầy
Nợ nhau ánh mắt… đong đầy
Chắt chiu nỗi nhớ còn day dứt lòng
Tiếc chi một thoáng đợi mong
Em như một đóa hoa hồng, ngày xanh
Sợi tơ dan díu  mong manh
Tim em có chút tình anh,vỗ về
Nợ nhau ước nguyện câu thề
Dấu chân kỉ niệm ,vân vê đời người
Ôm theo một giấc mơ đời
Thời gian đọng lại ,khoảng trời mênh mông
Thoảng nghe, hương phấn má hồng
Điểm trang tình ái ,bềnh bồng trong tim
Nợ nhau câu hát êm đềm
Dìu em về lại một miền ca dao
Bắc cầu qua nhánh sông sâu
Nợ nhau đời cũng bể dâu bọt bèo
Nợ nhau cơn gió ru chiều
Nợ nhau ngày tháng thương yêu,thật thà…

VỀ NGÕ NHÀ EM
Đêm qua,về ngõ nhà em
Vầng trăng tuổi mộng còn nghiêng bên thềm
Đường tình anh bước dịu êm
Hàng cây ru bóng,sương đêm ướt mềm
Thoáng nhìn ,đôi mắt thân quen
Một trời khát vọng,chở niềm yêu thương
Giấu mình bao sợi tơ vương
Lòng còn xao xuyến,mang hương cho mùa
Thời gian đầy ắp nắng mưa
Mỏi mòn cơn gió,ru vừa lòng nhau
Em ngồi  xõa tóc ,tình đầu…
Đôi môi ướp vị ngọt ngào tháng năm?
Đêm đêm ,nặng nợ tơ tằm
Thương em ,anh mãi thương thầm trong tim
Thế rồi ,về ngõ nhà em!
Tan đi một chút ưu phiền lo âu
Tương tư về gác mái đầu
Bóng trăng đọng lại, nỗi sầu thế nhân
Anh về thao thức tuổi xuân
Thơ tình anh sẽ gieo vần tên EM
MƯA PHỐ
Chiều nay cơn mưa qua phố
Mang đi tiếng nói thì thầm
Hàng cây nghiêng,mùa trở gió
Bóng mưa,từng giọt … xa xăm
Giọt  mưa vô tình ,bỏ ngỏ
Nàng thơ khép nép ,đôi lần
Mưa ru, một mùa thương nhớ
Ngày đi chở nặng tháng năm
Chiều nay giọt mưa ướt lá
Rơi mau một phiến tơ sầu
Lạnh lùng ngồi ôm viên đá
Chim trời vội vã… tìm nhau
Níu chân,một thời đã mỏi
Quay lưng,cơn dốc bỗng dài
Ngày yêu ,ngập ngừng không nói…
Tình theo mưa gió ,vội phai
Chiều nay,cơn mưa bất chợt
Rơi trên tóc ướt, tuổi hồng
Phố vắng chân người ,thưa thớt
Thời gian,tựa cửa …đợi mong
Trong tim ngập tràn tiếng thở
Cơn mưa day dứt chuyện đời
Trời đất còn nhiều trăn trở
Em về chiếc bóng tinh khôi

MỜI EM
Mời em về lại quê anh
Có dòng sông,vẫn uốn quanh bến bờ
Một vườn hoa trái hương thơ
Ngọt tình một thuở, ru bờ môi em
Nắng hồng trải lụa bên thềm
Trời xanh từng vệt mây mềm .đong đưa
Con đường tóc gió lưa thưa
Gói tròn thương nhớ sớm trưa theo về
Mỏi mòn,in dấu chân quê
Tay em nắm lấy ,vụng về… tay anh
Mời em ly nước trà xanh
Nghe câu vọng cổ, ngọt lành… đợi mong
Cầm ly rượu đắng ,mênh mông
Thương nhau hát lý tơ hồng trao duyên
Đắng cay khơi dậy nỗi niềm
Quê anh –về lại chiều tim tím chiều
Mời em trao chút thương yêu
Tình còn non lá,liêu xiêu bóng đời
Bên nhau tiếng hát ,câu cười
Mùa hạnh phúc ,đang một thời nở hoa
CÁNH CÒ QUÊ HƯƠNG
Chiều đi qua đồng vắng
Còn đọng chút tình quê
Nghe mùa đi,im lặng…
Cánh cò đâu,vỗ về
Nghiêng đôi cánh thật mỏng
Chao xuống đồng ruộng sâu
Một giấc mơ bay bổng
Về tận với phương nào?
Màu quê hương ,bình dị
Tinh khiết ,một tình yêu
Đong đầy .trong tâm trí
Trăm năm biết yêu nhiều
Thương chân cò lặn lội
Mòn hết ,tuổi thơ bay
Kỉ niệm nào bổi hổi?
Lang thang,in dấu lầy
Thắp lên bao nỗi nhớ
Cò trôi theo bóng mây
Đời ta còn mắc nợ
Với thế gian ,tháng ngày
Quê hương in mắt biếc
Cánh cò vẫn trắng trong
Chiều phôi pha thương tiếc
Chôn nhớ thương trong lòng

CHIÊM BAO
Chiêm bao anh thấy nắng
Trôi miên man ,áo dài…
Xác ve già rụng  cánh
Bóng mùa hạ,ngủ say
Nắng ôm choàng lá cỏ
Cho ngọt ngào môi nhau
Ta yêu nhau,từ đó
Nắng nghiêng vai,nắng gầy
Chiêm bao mây dìu gió
Ngày ôm đêm tự tình
Tóc em dài buông xõa
Tuổi theo mùa lặng thinh
Bàn tay anh nắm lấy
Một cõi tình,mênh mông
Đêm mơ màng thức dậy
Bàng hoàng gió qua sông
Chiêm bao miền cổ tích
Em-công chúa ngọc ngà
Theo chân chàng hoàng tử
Về bến bờ ,reo ca…
Anh chợt bừng giấc ngủ
Chiêm bao bỗng xa mờ
Đi qua miền quá khứ
Yêu hết một mùa thơ


Nguyễn Văn Ân
Trung tâm Ngoaị ngữ-Tin học và bồi dưỡng nghiệp vụ Bình Dương
Số 495,Đường 30/4,Phường Phú Thọ,TP. Thủ Dầu Một,Bình Dương
ĐT:0913630838



1 nhận xét:

  1. Tặng quà cho người mình yêu cũng là một nghệ thuật. Đối với các bạn đang yêu để chọn được một món quà đẹp và vừa ý cho người yêu đã là một vấn đề khó nhưng cách tặng quà lại càng khó hơn. Xem cách chọn và tặng quà ý nghĩa nhất tại đây nhé: HOA VOAN DEP

    Trả lờiXóa