CÔ BÉ VÀ HOÀNG HÔN
Chiều vàng nắng dương thì thầm trong gió
Cô Bé ngồi tư lự cạnh dòng khe
Mái tóc em ôm vai nhỏ vào hè
Ve ngân mãi những chuỗi dài xa vắng
Chiều tĩnh lặng Bé vẫn ngồi ngơ ngẫn
Gieo chút tình theo khối đá trầm tư
Cho cảm xúc hòa vào dòng suối mát
Len lách vào hồn mang mơ ước bay xa
Chiều sắp qua con chim rừng về tổ
Đàn bê con nghe tiếng bạn gọi bầy
Chợt giật mình Bé đi về lối cỏ
Chỉ im lìm còn lại Bé - Hoàng Hôn.
TH - 9/96.
__________________________________
ĐỢI THƯ
Đã lâu rồi không nhận được thư em
Đôi giấy trăng ống mực xanh còn đấy
Giương đôi mắt như oán hờn ta vậy
Thầm trách lòng ta sao lãng đến thờ ơ !
Đã lâu rồi ta không nhận thư em
Bao giọt nắng rơi xuống chiều đơn chiếc
Cho dư âm của hôm nào biền biệt
Chốn đông người ta chới với giữa hư không
Đã lâu rồi không nhận được thư em
Sao nét chữ vẫn in hằng trong ký ức
Sao lời em quá đời thường mà chân thực
Và trái tim này liệu có ở trong em ?
Đã lâu rồi ta không nhận thư em
Ta không trách vì ta hiểu điều em nghĩ
Nhưng em ơi, hồn ta càng tiều tụy
Nếu tháng ngày mòn mỏi đợi thư em.
TH-17/3/98